Thứ Tư, 13 tháng 5, 2020

CLOSER (2004)




 "Với những người yêu từ cái nhìn đầu tiên, mỗi ánh nhìn đều có thể trở thành phản bội" là một lời trích dẫn mang tính biểu tượng cho Closer. Tuy nhiên không chỉ có vậy, phim còn là sự thỏa hiệp giữa cảm xúc nhất thời và tình cảm dai dẳng, giữa những lầm lỗi và thành thật trong tình yêu. Sau cùng Alice đã thốt lên rằng: "Tình yêu đấy ở đâu? Em không thể thấy nó. Không sờ được. Không cảm nhận được" Bởi lẽ Dan đã yêu Alice từ cái nhìn đầu tiên, rằng sau mỗi ánh mắt của Dan, Alice luôn nghi ngờ về một sự phản bội.


     Closer sở hữu một cốt truyện không mới nhưng lại có một cách kể chuyện thú vị, linh hoạt trong việc thay đổi góc nhìn cho từng nhân vật. Dụng ý của cách dẫn chuyện đã thể hiện rõ ràng chủ đề của bộ phim, từng con người với từng lát cắt cảm xúc: khao khát được yêu, chiếm hữu, ruồng bỏ và cả vị tha. Phim đưa người xem đến với mối tình của Dan và Alice trước tiên, sau đó ngay lập tức giăng ra ma trận tình ái với đầy rẫy cảm xúc lên xuống thất thường với sự xuất hiện của Anna và Larry. Nỗ lực xích lại gần nhau của mỗi nhân vật dường như đẩy họ đi xa hơn, thậm chí mang cả màu sắc bi kịch trong câu chuyện.




    Đối với những bộ phim chỉ đơn thuần khai thác chủ đề tình yêu, rất khó có thể làm tốt việc thuật lại những hành động hay mớ cảm xúc của con người mà không mượn thêm một chủ đề nào khác: có thể là tâm linh, hình sự, chính trị, gia đình,... Nói cách khác, tình yêu là gia vị cho các chủ đề khác, để làm nổi bật lên chủ đề đó. 


    Tuy nhiên, ngoài Eternal sunshine of the spotless mind (2004), Closer giống như một thứ của hiếm với chất liệu thuần tình yêu mà vẫn có thể thuyết phục người xem. Một Alice nổi loạn, gây nên ấn tượng thị giác mạnh về một nàng vũ nữ có mái tóc hồng đầy mời gọi, cô dường như không thể tìm được tiếng nói chung với người tình "cố gắng để thủy chung" Dan. Anna lại là một phụ nữ xinh đẹp khao khát được yêu thương và lạc lối trong lưới tình của hai người đàn ông thuộc hai thái cực: một Dan nhu mì không thể ra một quyết định rõ ràng và một Larry luôn nhìn về phía trước.


    Sau cùng, cái kết đặt ra cho người xem câu hỏi: Tình yêu là gì? Có phải chỉ cần ở gần cạnh nhau thì tình yêu vẫn còn ở đó hay không? Chúng ta có thật sự biết về nhau như chúng ta đã từng? Hay chí ít là chúng ta vẫn tưởng là như thế?


Bên cạnh một câu chuyện thú vị, Closer còn sở hữu gam màu tông lạnh, khiến chúng ta có thể buồn ngay trong cảnh đầu tiên. Tôi luôn thích xem Closer vào một ngày mùa đông, đặc biệt đắm mình trong cách nhả từng câu chữ của Damien Rice với The Blower’s Daughter. Phần hình ảnh rất tỉ mỉ khi đan cài cảm xúc đau khổ (ý tôi là Alice, các bạn biết rồi đấy).


    Và ngạc nhiên chưa, dù là phim rate R nhưng Closer hoàn toàn không có một cảnh nóng nào.


   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét