Thứ Năm, 4 tháng 6, 2020

INTO THE WILD (2007)


 Note: Bài viết có spoil toàn bộ nội dung phim.

     Tài tử Sean Penn luôn khiến người ta phải đứng ngồi không yên, trên cả cương vị diễn viên và đạo diễn.
Nếu như với vai trò diễn viên, Sean Penn gây ấn tượng với Mystic river, Milk, I am Sam hay The game thì trong vai trò đạo diễn, Into the wild đã khẳng định tài năng của nam tài tử với hai đề cử giải Oscar trong đó có giải nam diễn phụ xuất sắc nhất (Hal Holbrook vai Ron Franz).


        Phim dựa trên cuốn sách được viết bởi Jon Krakauer kể về cuộc hành trình có thật về việc từ bỏ mọi danh vọng của chàng trai trẻ Christopher McCandless (sau đổi tên thành Alexander Supertramp) để đến Alaska, theo đuổi một cuộc sống bên cạnh thiên nhiên. Cuốn sách vấp phải nhiều phản ứng trái chiều trong dư luận, một mặt coi Chris như một kẻ điên khùng, ngớ ngẩn và rác rưởi khi từ bỏ gia đình êm ấm, tương lai tươi sáng để lang bạt ở nơi hẻo lánh và cuối cùng tự chuốc cho mình cái chết; mặt khác Chris được tôn vinh như biểu tượng của sự tự do, bứt bỏ mọi xiềng xích để về với bản ngã thực sự của mình, còn gì tuyệt vời hơn là được làm những gì mình muốn và sống với lựa chọn mà mình mang. Tôi luôn cho rằng đúng sai phụ thuộc vào góc nhìn của mỗi người, không thể hoàn toàn quy tội những kẻ ngông cuồng, cũng không thể hoàn toàn mỉa mai những kẻ ngoan đạo.
     Khi đưa Into the wild lên màn ảnh rộng, Sean Penn đã phải chịu nhiều thách thức từ việc thuyết phục gia đình của Chris McCandless và từ chính nội tại câu chuyện – không dễ dàng để chuyển thể. Vì thế có thể nhận thấy cách kể chuyện của phim khác lạ với sự đan xen giữa hai dòng thời gian tuyến tính trong mạch truyện chính: Chris từ khi tốt nghiệp và Chris gặp Chiếc xe bus kì diệu. Hai dòng thời gian soi chiếu vào cùng một Chris, vừa giải thích động cơ cho chuyến hành trình của anh chàng, vừa cho người xem trải nghiệm một thế giới đời thật sống động.

“Tôi yêu con người, nhưng tôi yêu thiên nhiên nhiều hơn!”

      Lời tự sự của Chris bước đầu như một lời khẳng định cho mong muốn của anh. Là một sinh viên thông minh của trường đại học có tiếng, một người con trai đáng tự hào của đôi vợ chồng sở hữu khối tài sản bạc tỉ, và có một người em gái thân thiết cùng chia sẻ tuổi thơ, nhưng Chris đã gạt bỏ tất cả để lên đường. Trên đường đi, anh đốt hết số tiền giấy, lang thang qua nhiều địa danh để đến được Alaska. Gặp gỡ nhiều con người, có khi là một đôi vợ chồng ngao du khắp nơi, có khi là một ông già đã gần đất xa trời luôn phải chống chọi với cô độc, có khi là một ông chú sức dài vai rộng sẵn sàng chia sẻ mọi kinh nghiệm mình có, thậm chí là một cô gái tuổi mười sáu với rung động đầu tiên, rốt cuộc Chris vẫn đi theo tiếng gọi của lý trí mình. Lời dẫn truyện của cô em gái Carine mang đến một cái nhìn khách quan hơn, như một trục đối xứng với lời dẫn của Chris trong mạch truyện Chiếc xe bus kì diệu.
      Gia đình Chris không hoàn hảo như trong tưởng tượng của những người xung quanh, nhưng mà ai mà chẳng thế chứ không riêng gì gia đình của Chris. Tuy nhiên, càng sớm trưởng thành trong một môi trường coi trọng tiền bạc, danh tiếng và sự hào nhoáng hư ảo, Chris càng sớm có cái nhìn cực đoan về tiền tài danh vọng. Biến cố lớn đến với anh em Chris khi anh phát hiện cha mình từng có con riêng, tệ hại hơn nữa ông đã gạt bỏ máu mủ của mình để về với tổ ấm hoàn hảo này. Cuộc hôn nhân chắp vá của hai người dường như là vỏ bọc cho mọi câu chuyện phức tạp bên trong. Đó chính là động cơ cho sự ra đi của Chris.

      Into the wild thổn thức về tự do, niềm tin và giấc mơ của Chris. Giữa đồng cỏ hoang vu, chàng trai trẻ đắm chìm trong khung cảnh bầy ngựa và ánh hoàng hôn. Không tiền, không con người, không ràng buộc chính trị, và thiếu đồ dùng sinh hoạt thiết yếu, Chris tự mình tạo nên một cuộc sống vượt ra khỏi ranh giới an toàn. Tại Chiếc xe bus kì diệu, chàng trai trẻ đã sống tự tại, săn bắn và hái lượm, ghi lại hành trình của mình qua từng ngày. Anh muốn chứng minh rằng mình hoàn toàn có thể sống mà không cần tiền, việc làm hay danh tiếng. Thiên nhiên không làm đau ta như cách mà con người từng làm.
      Ấy vậy mà thiên nhiên đã mang Chris đi trong một cái chớp mắt đầy bàng hoàng. Đây chính là điểm gây nên tranh cãi dữ dội về ranh giới giữa một người hùng và một kẻ ngu xuẩn. Nhưng tôi cho rằng Chris đã có một cái chết mãn nguyện, vì anh đã sống một cuộc sống bản lĩnh, tự tin đi theo những gì bản thân mong muốn và không ngại đấu tranh chống lại ràng buộc của thế giới loài người đối với mình. Ánh mắt của Chris trước lúc lìa đời không oán hận mà giống như đang biết ơn. Ai đó sẽ đau lòng thay cho chàng trai trẻ, nhưng ai đó cũng biết cái chết thực ra không phải là một sự trừng phạt.

     Cảnh mà tôi ấn tượng nhất trong phim đó là khi Chris đứng trước một quán bar, anh nhìn thấy hình ảnh mình trong một anh chàng nhân viên văn phòng quần tây áo vest chỉnh tề với nụ cười dán trên môi một cách cường điệu. Đó đã có thể là Chris trong một hiện tại khác, một hiện tại đầy giằng xé khi anh đi theo con đường mà cha mình đã định sẵn: tốt nghiệp, xin việc, mua nhà, kết hôn và có những đứa con. Chris đã bỏ qua những giọt nước mắt của anh trên khung hình, đó là hiện thực mà cha mẹ anh mong muốn, còn với anh đó là chỉ như một trò chơi trong giấc mơ danh vọng mà thôi.

     Chẳng phải mong muốn của chúng ta trên đời này là sống tự do hay sao? Chúng ta làm mọi thứ để được tự do, làm những gì mình muốn. Tôi chợt nhớ đến một cô ca sĩ nọ, những năm gần đây nàng nổi lên như một hiện tượng của dòng nhạc Alternative rock/Dream pop với chất liệu Sadcore dù trước đó nàng chỉ là một cô ca sĩ hộp đêm với áo font quần jeans chẳng ai biết tới. Những ai biết tới nàng lần đầu sẽ shock khi thấy nàng hát live thảm hại, giọng thều thào như sắp chết, và đôi khi nàng hút vape khi live, nàng hôn trai lạ trên phố và nàng còn mặc quần cạp trễ để khoe hình xăm,... Vậy mà nàng tự do, đó là điểm tôi thích nhất ở nàng. Mấy ai dám tự do thể hiện bản ngã, hay chỉ biết núp sau mặt nạ của chính mình, làm những gì mà người khác muốn.
Rồi một ngày bạn sẽ thấy mình như tượng sáp vô hồn vì làm theo những khát vọng của người khác. Còn khát vọng của chính mình thì sao?

 “Nếu em muốn gì trong đời, em hãy mở bàn tay ra và nắm bắt lấy nó”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét