Thứ Ba, 2 tháng 6, 2020

PARIS, TEXAS (1984)

Paris, Texas (1984), tựa phim tương đối cũ của đạo diễn Wim Wenders dễ làm chúng ta liên tưởng đến phim cao bồi miền tây những năm 60 với cảnh sa mạc suốt những phút đầu. Phim là hành trình của Travis, một người đàn ông lang thang gần như chết khát trên sa mạc, được người em trai tại Los Angeles đến nhận đoàn tụ. Vì một cú sốc nào đó mà đạo diễn đã cố tình giấu đi, Travis không chịu nói một câu trong suốt quá trình đuợc Walt đón về LA. Anh đoàn tụ với người con trai 8 tuổi Hunter, được cưu mang bởi Walt và vợ khi Travis bỏ đi. Dần dần quá khứ và những rạn nứt trong mối quan hệ của Trav và vợ cũ, Jane được tái hiện qua từng câu thọai của các nhân vật.

      Nhịp phim chậm rãi trên nền nhạc guitar réo rắt tương phản với những thước phim gấp gáp hay những cú cắt cảnh gọn ghẽ mà ta thường thấy trong phim hiện đại. Nhịp điệu chậm chạp dẫn lỗi qua sự mơ hồ về thời gian, sự đứt gãy của tình người trong một khoảnh khắc mà người ta còn hoài nghi về tính liên kết trong câu chuyện mà phim muốn kể.
      Bốn năm, khoảng thời gian biến Travis từ một người đàn ông phong trần thành một ông già không hơn không kém, và cũng biến anh thành người xa lạ với con trai mình. Đi từ những rạn vỡ đến chữa lành trong mối quan hệ cha con, Trav dần trở thành một người giàu tình cảm, khác hẳn với vẻ lãnh đạm và bất cần đời của người đàn ông trên sa mạc mà chỉ một tiếng đồng hồ trước còn khiến người xem phải thắc mắc không thôi.

      Có thể nói, những gì cô đọng nhất về Paris, Texas nằm ở đoạn kết khi mà người xem đã vượt qua được gần hai tiếng đồng hồ đồng hành cùng sự chậm rãi trong cách kể chuyện. Đó là khi sự hối hận đã đưa Trav vào hành trình tìm lại Jane và nối lại mối quan hệ của cô với Hunter.
Trav gặp được Jane tại một peep-show (một hình thức giống như câu lạc bộ khiêu dâm, nơi các cô gái – stripper – làm mọi thứ để chiều lòng những customer của mình, thường là cởi đồ và nhảy những điệu erotic), nơi cô làm việc. Không cầu kỳ cho một cuộc đoàn viên ngắn ngủi, những gì được bóc tách qua hình ảnh người vợ phản chiếu qua tấm gương một chiều, ban đầu, có thể chưa đủ thỏa mãn cái nhìn đầy tò mò của người xem.
“Can I tell you something? It's kind of a long story
I knew these people... These two people. They were in love with each other. The girl was... very young, about seventeen or eighteen, I guess. And the guy was... quite a bit older. He was kind of raggedy and wild. And she was very beautiful, you know?
[..] He liked to make her laugh. And they didn't much care for anything else because all they wanted to do was to be with each other. They were always together.”
Ngay khi ánh mắt Trav dừng lại phía sau lưng một cô gái trẻ, tóc bạch kim cùng với một chiếc áo len hồng gần như hờ hững trễ vai, ai cũng biết đó sẽ là Jane.
Câu lạc bộ đầy rẫy những gã đàn ông thèm thuồng, luôn muốn hiện thực hóa khoái cảm của việc nhìn trộm phụ nữ. Khi đó, lòng ghen tuông của Trav trỗi dậy, vì anh biết cô cũng giống như những stripper khác, sẵn sàng cởi đồ và chiều lòng customer của mình.
“They were real happy. And he... he loved her more than he ever felt possible. He couldn't stand being away from her during the day when he went to work... so he'd quit. Just to be at home with her.
Well, he knew he had to work to support her, but he couldn't stand being away from her, either.
He started thinking that she was seeing other men on the sly. He'd come home from work and accuse her of spending the day with somebody else. Then he'd yell at her and start smashing things in the trailer.”
Sự xa cách của Trav khiến anh giống như người lạ với Jane, dù họ đã từng chia sẻ với nhau một quá khứ. Dẫu vậy, quá khứ một lần nữa kết nối họ lại với nhau và khiến Trav muốn chuộc lại lỗi lầm. Tuy nhiên, trong tương lai mà Trav muốn mang lại cho Jane sẽ không có anh trong đó. Vì tình yêu của họ không phải bao giờ cũng đi liền với lẽ phải.
“[..] This time, when he came home late at night, drunk, she wasn't worried about him, or jealous, she was just enraged. She accused him of holding her captive by making her have a baby. She told him that she dreamed about escaping. That was all she dreamed about: escape. She saw herself at night running naked down a highway, running across fields, running down riverbeds, always running. And always, just when she was about to get away, he'd be there. He would stop her somehow. He would just appear and stop her. And when she told him these dreams, he believed them. He knew she had to be stopped or she'd leave him forever.
So he ned a cow bell to her ankle so he could hear her at night if she tried to get out of bed. But she learned how to muffle the bell by stuffing a sock into it, and inching her way out of the bed and into the night. He caught her one night when the sock fell out and he heard her trying to run to the highway. He caught her and dragged her back to the trailer, and tied her to the stove with his belt.”

     Bi kịch của người đàn ông là khi quá yêu người phụ nữ của mình, quá chiếm hữu và kiểm soát đến mức gần như hủy hoại tất cả. Dù không có một phân cảnh nào về quá khứ đau khổ của Travis và Jane nhưng đôi mắt Jane đã kể cho chúng ta tất cả về nỗi đau của cô. Diễn xuất của Jane (Nastassja Kinski) rất đắt giá trong khoảnh khắc này, vừa là sự đấu tranh nội tâm với những sự kiện đã qua vừa là tình yêu gói gọn trong sự tưởng nhớ về tuổi trẻ bồng bột.

     Gia đình và sự dung thứ trong Paris, Texas không cần quá dữ dội để kể về một thì quá khứ nhiều trắc trở, nhưng cũng đủ cho người ta thấy dù qua sóng gió, sẽ không có nơi nào vun đắp tình thương được như gia đình
Và Paris ở Texas, đâu chỉ là một khu đất trống khô cằn giữa sa mạc cơ chứ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét